#cuocsong
Từ đầu năm đến nay mới bốn tháng thôi, mà mình đã cảm nhận được những thay đổi từ xung quanh và từ chính mình.
Mùa xuân đã trở lại. Trời ấm hơn, cây lá đâm chồi, những khóm hoa cũng thay nhau nở khắp nơi. Ngày cũng dài hơn, mình không cần phải lo về sớm sau giờ làm vì sợ trời tối nhanh như trong mùa đông nữa. Và tháng 4 vẫn như mọi năm, không quên làm người ta dở khóc dở cười với những kiểu thời tiết thay đổi bất chợt và ngớ ngẩn...
Từ đầu năm đến nay, mình được đi thăm thú một lần trong nước, một lần trong châu Âu và một lần ở châu Á. Nhờ những chuyến đi, mình có dịp gần hơn với những người bạn, hiểu biết thêm về những điều ở xung quanh, gặp gỡ và làm quen những người mới, được ăn những món ngon và thăm thú những cảnh quan đẹp. Mình đang chờ những chuyến đi tiếp theo với gia đình và những người bạn trong mấy tháng tới. Và cũng hy vọng hồ sơ xin tài trợ của mình được duyệt, để hè này mình được về thăm nhà.
Thời gian vừa rồi mình làm tốt việc của mình ở chỗ làm. Bài trình bày của mình trong một chuyến công tác gần đây tạo được ấn tượng tốt, không chỉ với thầy hướng dẫn mà với cả hai giáo sư khác trong nhóm nghiên cứu. Thành tựu nhỏ này cũng góp phần khiến mình tự tin hơn không chỉ trong công việc và việc học hành mà còn cổ vũ mình hơn trong những giao tiếp khác trong đời sống hàng ngày.
-
Cảnh mùa xuân trong một chuyến đi của mình vào đầu tháng 4
Trong dòng chảy êm ả của cuộc sống, tuy vậy cũng có những lúc lòng mình chùng xuống.
Giữa tháng 2, một người giáo sư đáng kính của chồng mình mất sau một thời gian dài bị liệt cơ. Tuy thời gian quen biết J và gia đình không nhiều, mình rất mến và luôn trân quý những kỷ niệm dù là nhỏ nhất với gia đình J. Sự say mê của J với khoa học, sự mềm mại và đáng yêu của K - vợ J, sự tử tế và chân tình của cả gia đình J luôn là những điều đẹp đẽ mình nhớ về mỗi khi nghĩ về mối duyên lành này, dù ngắn ngủi.
Giữa tháng 4, bác B mất trong tiếc thương của gia đình và bạn bè. Gia đình bác luôn là nguồn yêu thương và là nơi mình tìm đến để được hòa mình vào không khí gia đình lúc xa nhà.
Những ngày cuối bác nằm hôn mê ở bệnh viện, mình không muốn phiền các anh nên lẳng lặng theo dõi tin tức từ bạn bè và gia đình của bác cập nhật trên mạng xã hội. Tuy là con cháu trong nhà, nhưng có nhiều điều về bác mình không biết cho đến khi đọc những lời tràn đầy mến yếu dành cho bác.
Mọi người thương bác không bao giờ nói về khó khăn của mình mà luôn giang tay giúp đỡ người khác trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chân thành và vui vẻ. Mọi người tự hào vì là người thân, là đồng nghiệp, là bạn, là cô giáo, là bất kỳ một kết nối nào với bác. Bác để lại hình ảnh của một người "sống đẹp" trong lòng tất cả mọi người.
Cùng ngày, cô K - một người quen của gia đình mình ở Đức cũng ra đi sau một thời gian ngắn chẩn đoán bệnh nặng. Sự suy sụp về sức khỏe và tinh thần của cô và chú H - chồng cô, và nỗi đau và áp lực mà F - con trai của họ đang phải trải qua khiến M và mình không khỏi xót xa...
-
Những vui buồn, những được mất, những đến và đi, là muôn màu cuộc sống. Những khoảnh khắc tràn đầy cảm hứng hay những con sóng vô thường cũng có một vị trí nhất định trong những bài học tiếp nối nhau mà cuộc sống đem tới cho mình. Thỉnh thoảng, mình dừng lại và ghi lại, để biết với mình rằng bản thân đã từng có những suy tư.
Bài viết trước
Bài viết tiếp theo