#cuocsong
Lâu lắm rồi mình mới có một ngày ở nhà một mình yên tĩnh, công việc không có gì cần phải giải quyết và thời tiết mát mẻ, dễ chịu.
Hôm qua mình dự buổi bảo vệ luận án của AD - một đồng nghiệp trong nhóm làm việc của cô BS. Không khí của buổi chiều hôm qua khiến mình muốn ghi lại vài dòng.
Trong thời gian AD trình bày và trả lời câu hỏi phản biện đề tài, trong phòng thi chỉ có giáo sư và nhóm đồng nghiệp. Ngay khi rời phòng thi để các giáo sư trao đổi về kết quả, gia đình AD kéo đến ôm và trò chuyện với bạn ấy. Chồng và con gái lớn của bạn ấy đến trước, mẹ và con gái nhỏ đến sau, sau đó là một người có vẻ như là dì của bạn ấy và cuối buổi là một gia đình nhỏ khác. Cả gia đình quây quần bên nhau ấm cúng và nhẹ nhàng.
Nhóm làm việc của cô BS cũng khá đông, mình không biết hết nhưng có dịp tiếp xúc với 4 bạn khác ngoài AD, mỗi bạn một tính cách khác nhau. Dù ít nói chuyện nhưng mình biết AD là người rất được cô BS tín nhiệm. Mình đoán là vì bạn ấy làm việc với độ chính xác cao, nhanh nhẹn, cứng cỏi và chân thành. Vì vậy, dù ít nói chuyện ngoài công việc, mình rất mến AD và muốn đến ủng hộ bạn ấy ngày hôm qua. Bản thân mình cũng yêu quý cô BS vì cô là một người giàu tình cảm và thật sự cần mẫn.
Sau giờ trao đổi, các giáo sư gọi riêng AD vào phòng thi để thông báo kết quả, sau đó mọi người tập trung tại sảnh bên ngoài phòng thi để hội đồng giám khảo thông báo kết quả một lần nữa trước tất cả và chúc mừng tân tiến sĩ. Tất cả mọi người cùng ở lại chia vui với AD với đồ ăn nhẹ và nước uống được chuẩn bị sẵn.
Buổi bảo vệ hôm qua là một trong số ít buổi bảo vệ luận án tiến sĩ mình đã tham gia cho đến nay nhưng là buổi bảo vệ để lại nhiều ấn tượng nhất. Mình thích cách mọi người giúp bạn ấy tổ chức và bày biện, cách mọi người đến chia vui nhẹ nhàng, đơn giản và chân thành với AD. Mình thấy hạnh phúc vì được chứng kiến một người mình yêu quý, có gia đình bên cạnh và ủng hộ bạn ấy trong công việc và có những người bạn tốt ở xung quanh. Hai điều này nghe thật là đơn giản với một người bản địa như AD, nhưng với mình, một người có gia đình ở xa và từ một nền văn hóa rất khác, mình thấy điều đơn giản này thật không dễ có.
-
Bài trước mình viết về cô giáo dạy Yoga mình đang theo học - dù rất quý mến cô, lúc đó mình vẫn chưa biết tên cô. :)
Lớp Yoga của mình có 2 cô giáo đứng tên. Buổi học đầu tiên vì nhiều công việc, mình không đến lớp nên bỏ lỡ phần giới thiệu của cô. Dạo này lớp đang học những ngày cuối, mình sợ bỏ lỡ cơ hội gặp lại cô nên cuối buổi mình hỏi thăm cô có dạy Yoga ở đâu nữa không. Cô cho mình địa chỉ của một lớp cô dạy vào các ngày thứ 6. Mình tìm lớp Yoga này trên mạng, rồi nhờ đó mới biết tên cô là SB và có cơ hội tìm hiểu thêm về nhân sinh quan của cô. Mình đọc về cô từng chút một, như là đọc nhấm nháp từng chút một quyển sách mà mình thích.
"Cô là chính xác những gì mình cảm nhận về yoga và muốn gắn bó". "...Cách cô truyền đạt về chánh niệm là những gì mình tin, cần được nghe và được nhắc nhở để thực hành" (trích từ bài viết trước). Qua thời gian học với cô, dù ngắn ngủi, mình thấy cơ thể dẻo dai và có sức bền hơn. Nhưng không chỉ vậy, mình còn có động lực trải thảm tự tập ở nhà, không ngại học thêm các từ mới trong Yoga bằng tiếng Đức để hiểu hơn về hướng dẫn của cô. Và cũng thật may mắn, mình vẫn có thể học Yoga với cô trong vòng 3 tháng tới vì cô vẫn tiếp tục dạy ở trường trong khóa tiếp theo.
-
(Hình chụp một khóm hoa oải hương trên đường vào nhà mình, vào một ngày nắng đẹp và lòng người vui vẻ)
Bài viết trước
Bài viết tiếp theo