#cuocsong
Mình viết blog online từ khoảng năm 2006, bắt đầu với Yahoo!360. Không lâu sau đó thì Yahoo thay đổi dịch vụ, mình được “chuyển nhà” sang Yahoo!360 Plus. Khoảng 2 năm sau đó, dịch vụ này cũng bị ngưng nên mình bắt đầu tìm hiểu những nền tảng phổ biến khác cho blog như Opera, Myspace, Tumblr… và dừng cuối cùng chân lâu nhất ở Wordpress (từ 2009 đến nay). Lúc này mình chưa có ý muốn có một website riêng nhưng việc chuyển từ nơi này sang nơi khác khiến mình cảm thấy không thoải mái và muốn có một nền tảng ổn định hơn.
Dù đã dùng Wordpress khá lâu, việc kết nối với Wordpress lúc mình còn ở Việt Nam thỉnh thoảng gặp trục trặc nên mình có cảm giác không hoàn toàn muốn duy trì mãi việc viết lách ở đây. Ban đầu blog của mình ở Wordpress được mở cho mọi người cùng đọc và chỉ có khoảng trên dưới 5 người bạn của mình biết tới blog này. Một số người bạn khác chủ động tìm đọc, số khác thì tình cờ thấy qua… Google. Cách đây 3-4 năm, vì vô tình có nhiều người biết mình viết blog và vì không muốn những việc riêng tư của mình có quá nhiều người để ý, mình đã đóng truy cập cho blog đó. Mình quyết định đóng thay vì hạn chế truy cập từng bài đăng cũng vì số lượng bài đăng lúc đó có lẽ đã khoảng 300 bài, quá lớn để mình có thể hiệu chỉnh cho từng bài.
Tuy nhiên, cũng như phần lớn người viết blog, mình muốn chia sẻ những điều mình nghĩ và thích có người đọc những điều mình viết. Thời gian mình viết blog ở Wordpress, mình cũng đọc được nhiều điều thú vị từ blog của những người mình không quen biết, cũng như có vài người thân, người quen và không quen vẫn đọc và để lại bình luận hoặc nói chuyện với mình về blog của mình. Đó là những điều rất đáng yêu và quý giá với mình.
Lần này mình “quyết tâm” làm một website riêng để đăng những bài mình viết. Nói là quyết tâm vì mình vốn không biết gì về việc làm website nên cũng phải tìm hiểu mất nhiều ngày. Cuối cùng hôm nay mình cũng làm được, nên mình viết một bài đánh dấu lại cột mốc này. Ngoài viết lách, mình cũng gom góp những niềm vui nhỏ khác trong cuộc sống của mình vào đây, vừa để lưu trữ cho bản thân, vừa để chia sẻ với mọi người, nhất là với những người mà mình không có cơ hội gặp gỡ thường xuyên nhưng vẫn luôn quan tâm và dõi theo mình. (Cảm ơn mọi người rất nhiều!)
Mình đã suy nghĩ mất vài ngày về tên blog và cuối cùng chọn “kleine Le“ – nghĩa là Lê bé nhỏ (*). Những ai quen biết mình ngoài đời chắc chắn không lạ gì với sự bé nhỏ "đặc biệt" của mình. Cũng vì mình bé quá, nên “Nhỏ” cũng là tên ở nhà của mình. Trong khi nhiều người trưởng thành thường dùng tên thật để gọi nhau trong nhà, hoặc theo thứ tự trong gia đình, cái tên “Nhỏ” đã thân thương với mình đến nỗi mình chẳng ngại được gọi là “Nhỏ” đến cả cuộc đời. 😊
Website này đang trong quá trình xây dựng nên chắc chắn có đôi chỗ chưa hoàn chỉnh. Mong mọi người hoan hỉ và nếu có thể, hãy gửi góp ý cho mình ở đây nhé. Thông tin liên lạc của mình cũng luôn được hiển thị ở cuối trang. Cảm ơn mọi người rất nhiều!
(*) kleine: tiếng Đức, đọc là cờ lai nờ.
Bài viết trước
Bài viết sau