#cuocsong
Sắp xếp lại
Tuần trước mình có tâm sự nên cảm thấy khó tập trung cho bất cứ việc gì. Sau một hồi loay hoay tìm niềm vui, mình tình cờ nghe vài bản nhạc của Bức Tường và tìm được sự xoa dịu khi chìm đắm trong đó.
Mình quan tâm tới nghề kiến trúc từ lúc nhỏ, nhưng niềm yêu thích với nghề chỉ thực sự nhen nhóm từ những năm học phổ thông, lúc mình tìm hiểu và kết nối những câu chuyện xoay quanh phẩm chất của kiến trúc sư và sinh viên kiến trúc từ SV 96, lễ truyền thống của trường Kiến... Bằng một cách nào đó, nhạc và phẩm chất „làm nhạc“ của Bức Tường gắn bó với những điều như vậy, và sau đó là với ký ức thời sinh viên của mình.
Bẵng đi một thời gian, gần đây mình mới nghe lại một bài nhạc của Bức Tường trong lúc nghe kênh của HĐ – 1 anh quy hoạch sư khóa trên mình đã kể trong một bài viết trước. Từ bài nhạc đó, mình tìm lại hành trình của nhóm nhạc và tìm hiểu thêm về hoạt động của họ trong thời gian gần đây. Đó là một hành trình giàu tình cảm và cảm xúc.
Mình đã cảm thấy xao xuyến một lần nữa khi nghe lại bài hát „Tiếng gọi“, đã rơi nước mắt khi xem đêm nhạc tưởng nhớ Trần Lập, vẫn luôn thấy thú vị với sự điềm đạm của Trần Tuấn Hùng và tìm thấy sự hứng khởi trong hành trình của nhóm từ ngày bắt đầu đến hôm nay. Gần đây nhóm nhạc đã trở lại sau một thời gian ngừng hoạt động. Mình theo dõi nhưng không chờ đợi nhiều ở những sản phẩm âm nhạc tiếp theo. Cái mình thấy quan trọng hơn chính là „con đường không tên“ mà họ đang hướng tới. Đó vẫn là cái „chất“ của một „thú chơi“, đủ đam mê để ngông cuồng nhưng cũng đủ tỉnh táo để biết giới hạn nằm ở đâu.
Chìm đắm trong những cảm xúc khác đã khiến mình trong phút chốc quên đi những tâm sự của bản thân. Nỗi buồn cũng trở nên êm đềm và dễ chịu hơn.
-
Tuần này với mình có thể nói là tốt đẹp.
Chuyện của tuần trước mình đã giải quyết vào ngày chủ nhật, tuy dư âm vẫn còn đến vài ngày sau nhưng mọi chuyện cũng tốt lên. Đến hôm nay mình có thể xem là một chuyện đã qua.
Thứ 3 mình có buổi giảng bài thứ 2 trong học kỳ. 2 buổi giảng bài vừa rồi với mình rất đặc biệt vì đó là những lần đầu mình giảng bài trước sinh viên bằng tiếng Đức. Buổi của tuần trước chỉ khoảng 15 phút và theo cảm nhận cá nhân thì mình làm không hẳn tốt. Buổi của tuần này mình giảng hơn 30 phút và mình hoàn toàn hài lòng với bài giảng vừa rồi. Mình đã có thể làm chủ được bài giảng nhiều hơn, nói trơn tru hơn và sôi nổi hơn. Mình nghĩ mình đã thể hiện thành công trong khả năng của mình, với một sự chuẩn bị không quá cầu kỳ. Mình có tự tin rằng những bài giảng sau này sẽ khá hơn, cả về kinh nghiệm đứng lớp lẫn chất lượng truyền tải thông tin.
Thứ 4 mình có buổi gặp đầu tiên với sinh viên của một môn khác cùng với nhóm giáo viên. Vì là buổi khởi động dự án sinh viên nên phần giới thiệu đề tài do các giáo sư phụ trách. Hôm đó, trong nhóm trợ giảng chỉ có AD trình bày một chút về dữ liệu, mình và MA không trình bày gì. Tuy vậy, mình có chút tự hào ngày hôm đó khi nhìn thành quả của sự cố gắng của mình, vì so với các bạn trong nhóm trợ giảng, mình đã năng động (nhất) trong việc xây dựng nội dung và dữ liệu của dự án lần này. Đó cũng là cảm giác kết nối với dự án mà mình chưa có được vào năm ngoái, khi lần đầu tham gia môn học này. Thêm nữa, mình cũng vui khi được đứng lớp (một cách vật lý – vì đây là học kỳ offline đầu tiên của mình ở trường) với các giáo sư khác trong một dự án liên ngành.
Hôm nay mình tham gia một webinar về một phần mềm nhỏ trong gói phần mềm viện mình dùng để dạy cho sinh viên về đánh giá hoạt động công trình. Những webinar như thế này mình đã tham gia một vài lần với những chủ đề khác nhau. Những lần trước thường mình không theo dõi được họ nói gì do yếu tiếng Đức và yếu về hiểu biết kỹ thuật. Hôm nay mình cũng nửa nghe nửa làm việc khác như mọi lần, nhưng có cảm giác theo dõi được nội dung và biết cần tìm gì ở đâu nếu sau này mình cần đến phần mềm này.
Tuần này mình cũng lần đầu tiên sắp xếp mớ giấy tờ lộn xộn ở viện mà mình đã để một chỗ trong hơn 2 năm qua. Việc sắp xếp về cơ bản là ổn, mình biết tài liệu gì đang nằm ở đâu. Sắp tới mình sẽ tối ưu hóa việc phân loại tài liệu này khi có thời gian.
-
Mình cảm thấy tốt khi tìm lại được niềm vui với những việc mình làm và muốn duy trì niềm vui này. Để làm vậy thì mình cần cố gắng dành thời gian để nuôi dưỡng niềm vui và hạn chế những căng thẳng có thể lấy mất niềm vui của mình. Lúc này mình đang trong giai đoạn sắp xếp lại công việc và thói quen hàng ngày như mình đã làm trong nửa đầu năm nay.
Bài viết trước
Bài viết sau