#cuoc song
Sáng nay mình ngủ dậy lúc 7 giờ. Mình có thói quen này từ gần một tuần nay, vì ngày nào đi làm về cũng mệt rồi ngủ sớm nên dậy sớm. Hôm nay mình ăn sáng với bánh mì bơ tỏi, uống cafe Việt Nam rồi đọc vài trang sách kỹ thuật để chờ qua giờ ngủ trưa ở Việt Nam thì gọi má.
Gọi má vài tiếng cũng đến gần trưa, mình mang sách ra học tiếng Đức được một chút thì chị L gọi. Nói chuyện qua loa rồi mình ăn phần bánh mì còn lại với yogurt và dâu rồi vào lớp tiếng Đức. Hôm nay lớp đông gấp đôi tuần trước, nhưng học vẫn hiệu quả và thoải mái. Xong lớp sớm, mình nán lại học cho xong bài của tuần trước và tuần này rồi tạo vài flashcard.
Đang học giữa chừng thì có email của sinh viên làm mình bực thiệt bực. Mình kể với M cho bớt giận, rồi tìm cách chặn email cuối tuần nhưng không xong, đành thôi. Viết linh tinh xong mình sẽ đi ăn tối rồi đi bộ ra chợ mua rau cho ngày mai.
Tối nay có khi mình may tiếp cái áo đang may dở, hoặc nếu trời còn sáng lâu thì vẽ một bức tranh nhỏ. Ngày mai, tuy là chủ nhật, nhưng mình phải quay lại công việc vì tháng này có nhiều việc phải làm. Ngày nghỉ hôm nay tuy mình cũng học tiếng Đức mất chừng 4 tiếng nhưng cũng đã là được nghỉ ngơi so với những ngày khác trong tuần.
Mình không mong được rảnh rỗi hơn, chỉ mong cuộc sống nhịp nhàng như lúc này, để có thể cho phép bản thân nghỉ ngơi trọn vẹn một lúc nào đó.
Sẵn đây mình cũng nên kể ra những niềm vui của tuần sau:
Bến tàu ở trường cuối cùng cũng đi vào hoạt động từ thứ 2, vừa rút ngắn thời gian di chuyển của mình, vừa êm ái hơn bus.
Sau tháng 4 mình sẽ có thời gian để học lý thuyết lái xe.
Một con dế nhỏ xíu trên sàn tàu
Tham quan toa tàu của Deutsche Bahn
Cuối cùng, hình ảnh của tuần này là một khoảnh khắc trên tàu trên đường về nhà. Hôm đó mình đi làm về mệt nên chăm chú vào điện thoại đọc những thứ không đầu không cuối để giết thời gian. Đang đọc thì nghe một tiếng độp trên sàn tàu. Một con dế bay lạc từ cánh rừng vào khoang tàu. Tàu còn chạy thêm chừng 7-8 km nữa mới quay đầu nên mình nghĩ chuyện hay là thả nó lại rừng ở bến tiếp theo để khỏi lạc bầy, mà mệt quá nên mình cũng chẳng nhúc nhích nổi. Mình còn ngồi nghĩ vẩn vơ là không biết chừng mấy chú dế này lại đi tàu thường xuyên hơn cả mình. Đi vòng quanh khám phá toa tàu hồi lâu thì bạn ấy đột ngột tung cánh bay về phía đầu tàu rồi mất hút. Hy vọng bạn ấy tìm được đường về nhà.
Bài viết trước
Bài viết sau